Tại sao ta suốt ngày mua nhầm máy làm mộc

Lifestyle

Tại sao ta suốt ngày mua nhầm máy làm mộc

Tại sao ta suốt ngày mua nhầm máy làm mộc
BY VUONGNUCE | #73 - 05/Th2 2018

 

Đôi khi bạn đã bao giờ tự hỏi: bạn đi tìm thông tin và mua được một chiếc máy phục vụ làm mộc hoặc đơn giản là phục vụ sở thích DIY của mình nó khó đến thế nào chưa?

 

Dù thiên hạ có nói gì, đổ gì cho mọi hoàn cảnh, lý do lý trấu, chủ quan, khách quan này nọ cho cái tình trạng mua máy ở Việt Nam "khó" như thế nào. Hay 8 cái nguyên nhân khiến cho đam mê DIY của ta không phát triển nổi. Ta vẫn phải thành thật, không dám mặc cả với lương tâm của mình rồi dũng cảm tuyên bố rằng chả ai khác ngoài "ta" là cái nguyên nhân quan trọng.

 

TA LƯỜI VIẾT 

 

Lâu rồi ta còn không "cầm bút", giờ bắt ta viết lách ư, thôi để ta yên ta không phải nhân vật trung tâm trong các tạp chí về Woodworking, cũng chả thu được nhuận bút khi review vài ba cái máy. Ngoài ra ngân hàng viết biên lại chuyển tiền mua máy và ký tên ta chả khi nào muốn cầm vào cục nợ đấy, cái mà đã theo ta mười mấy năm dòng. Tất nhiên ta vẫn đứng sau bàn phím để bình thiên hạ, hỏi anh em đã ai dùng qua máy ta định mua chưa để xin ý kiến, hôm sau xin bản vẽ, hôm mốt ta lại hỏi làm cái tủ này thế nào, hôm sau việc nhiều quá ta lại lên hội share bớt cho ae trong nghề. Tuyệt nhiên ta dị ứng với khi viết về cái máy ta đang dùng hằng ngày. Cyclone ta mua về lọc bụi còn vương cả "đống" nhưng ta cũng không thèm chia sẻ, các đơn giản nhất là ta đem tặng hoặc bán lại. Giá mà việc chia sẻ mất ít thời gian và công đoạn như trong một thao tác bấm share bài viết trên facebook thì hẳn là không có nhiều người ở vào hoàn cảnh của ta lúc này.

 

 

TA LÀM "RESELLER" BẤT ĐẮC DĨ

 

Hôm nay ta mua được một cái cưa, về cắt vài đường thì ta mới nhận ra nó chỉ có tác dụng cắt lìa gỗ. Chán qua ta lên mạng mò mẫm tậu con khác về với hi vọng khắc phục nhược điểm trên. Ta reo lên sung sướng vì lần này nó cắt chuẩn quá nhưng niềm vui không lâu thì ta lại thấy nó rung "chết mẹ". Quanh đi quẩn lại một thời gian "nội thương" của ta ngày càng trầm trọng vì "luyện" nhầm quá nhiều loại cưa. Đến đây ta mới thấy cái tính lười của ta có tác dụng. Nếu mà viết cảm nhận về nó ư?Sau này ta đem bán chắc chắn sẽ bị dìm giá, hai nữa ta lại bị anh hùng hảo hán trong thiên hạ chê cười là bán hàng đểu. Mà thiên hạ không chỉ riêng ta bị, chắc chắn nhiều người mua như vậy cũng gặp lỗi giống ta. Quái lạ ta thấy một vài trong số họ và ta có 1 điểm chung đến kỳ lạ. Hễ ai hỏi tư vấn về cái máy đó thì ta và họ lại "tổ lái, ôm cua" tâm đầu ý hợp mà comment: "bác mua không em dư dùng muốn để lại". Ai mà viết review gì nói xấu con máy của ta đang dùng là ta nhảy bổ vô mặt, đến mức anh hùng thiên hạ cứ tưởng ta làm seeder cho hãng ABC này nọ. Nói huỵch tẹt ra ta cũng chả tốt đẹp gì ngoài bao vệ nồi cơm của mình.

 

Đôi lúc chúng ta hay có xu thế bảo vệ đồ đạc mình đang dùng giống như một cơ chế của phòng vệ tâm lý. Ta thường ghét ai đó nói đồ ta đang dùng là xấu, mang nhiều nhược điểm thay vì nhìn nhận đúng thực tế. Thực tế không khi nào quan tâm đến cảm xúc của ta. Ta luôn cố tìm ra một lý do nào đó để bào chữa miễn sao nó giúp ta cảm thấy "tốt hơn". Ta thuộc phe cấp tiến nên ta làm bất kể điều gì với cùng một mục đích: việc đó giúp ta cảm thấy bản thân mình "tốt hơn" thay vì đặt câu hỏi ngược lại việc đó có hiệu quả không?

 

Nếu không chê ta sẽ luôn phải dùng sản phẩm tồi từ nhà sản xuất. 

 

TA CHỈ LÀ BÁN HÀNG "DẠO"

 

Ta tự hào vì tốt nghiệp Pác Bó University về bán hàng kiêm kỹ thuật. Chứ cỡ Ha vớt (Harvard) thì ta không thèm học. Có hôm ta phải bảo hành Makita SP6000, công ty cử ta xuống để demo cho khách xem là nó không lỗi, cắt hết cái ván 1m2x2m4 mà thanh nào ra cũng cùng 1 kiểu đầu voi đuôi chuột (đầu thì thẳng đuôi thì lẹm). Chợt nhớ trong giáo trình Pác Bó University hôm ta học bên bờ suối chỉ nói đến công dụng của cưa là cắt lìa gỗ, ta quay sang chống chế với khách. Khách biết độ lầy của ta nên cũng chả phải dạng vừa, hắn bảo ta đem con cưa khác ra đây cắt, nếu nó vẫn đầu voi đuôi chuột thì em sẽ không cần bảo hành. Thú thực học qua đủ loại giáo trình, kinh qua nhiều ca bảo hành ta chưa bao giờ bị đưa vào tình huống khó khăn thế này. Ta chỉ còn mỗi quyền trợ giúp gọi điện cho người thân. Tất nhiên người thân của ta cũng không giúp nổi vì cùng tốt nghiệp Pác Bó University. Trong cơn tuyệt vọng có 1 khán giả ghé qua mua mũi khoan táy máy sờ vào rồi phán ngay 1 câu: "cái ray nhôm cập kênh thế này sao mà cắt không đầu voi đuôi chuột được".

 

AI SẼ LÀ NẠN NHÂN KẾ TIẾP?

 

 

Sẽ có hàng tá người đang xếp hàng để đóng vai nạn nhân như ta đã từng làm, thú thực ta không chắc danh tính của họ nhưng có 1 điều chắc chắn là trong hàng ta những nạn nhân kia sẽ tiếp tục có ta trong đó. Bởi vì ta vẫn lười và vẫn đang làm "reseller bất đắc dĩ". Hi vọng có bạn nào đọc được tâm tư này của ta thì bảo nhau cố gắng mà thay đổi. Hi vọng đừng để dăm ba tuần, dăm ba năm sau ta quay lại mua máy mà vẫn Vũ Như Cẩn, vẫn như cũ y như cái tình trạng khó khăn bây giờ.

 

 

Bài viết khác

Thợ mộc nói về kiếp sau

Thợ mộc nói về kiếp sau

Niềm tin vào kiếp sau giúp tôi sống lành mạnh

Tản mạn: JAV, phụ nữ và mấy anh chàng mê mộc

Tản mạn: JAV, phụ nữ và mấy anh chàng mê mộc

Tại sao khi xem JAV Nhật (cả tây) chúng ta hay thấy cảnh nhiều cô bỏ cả chồng…

Workshop: đầu tư lộn hầm?

Workshop: đầu tư lộn hầm?

Phụ nữ thì không ai muốn lộn hầm cả ( xìn đừng nói lái).

Làm mộc và cờ bạc

Làm mộc và cờ bạc

Xưa sinh viên ở HN có thời gian

Chương trình hỗ trợ cho những bạn khó khăn về kinh tế

Chương trình hỗ trợ cho những bạn khó khăn về kinh tế

Nhằm hỗ trợ tốt hơn nữa tôi sẽ có 5 xuất trợ giá

Mộc Chay

Chúng ta có mộc và điều gì đó

(+84) 914318789

info@mocchay.net

440 Bình Quới, F28, Bình Thạnh, HCM

CONNECT WITH MOCCHAY
© 2016 Moc Chay, Inc. All rights reserved.